Thú Thanh Nhàn

Bình minh ló dạng khẽ mời ta
Thể dục rèn thân với thưởng trà
Ngắm lũ ong đùa bên khóm lá
Nghe con sáo hót cạnh hiên nhà
Hương đồng gió nội thân thương lạ
Cỏ biếc trời xanh sảng khoái khà
Thảo xướng đôi vần cho óng ả
Trao người tri kỷ ở miền xa

Hoàng Giáng Ngọc

Sầu Đông

Em ngồi vá lại mảnh tình đông
Cũng bởi từ lâu thiếu mặn nồng
Buổi tiễn xuân tàn thao thức đợi
Đêm về lá đổ ngậm ngùi trông
Ngoài hiên sáo sậu đang buồn tủi
Trước giậu buồng cau đã ửng hồng
Tiếng nhạn xa bầy nghe ủ rũ
Sao chàng vẫn biệt để sầu đong

Hoàng Giáng Ngọc

Nối Trọn Vần Yêu

Mong tình lạc mãi giữa vườn mơ
Để mỗi dòng thương xóa dại khờ
Thắm nụ hồng môi dìu dặt sóng
Vui lòng đẹp ý nõn nà tơ
Chàng gom góp mảnh chiều xuân hẹn
Thiếp giữ gìn trang kỷ niệm chờ
Nối cả vần yêu hòa mật ngọt
Hương nồng lửa đượm ấm hồn thơ

Hoàng Giáng Ngọc

Lạc Lõng

Vầng dương yểu điệu cuối chân trời
Rạng rỡ soi mình với biển khơi
Sóng giữ gìn khuông chiều hạ đỏ
Ngày thu muộn nắng quẩn quanh đời
Nào hay "bão" cuộn triền miên đổ
Cứ tưởng đêm sầu lặng lẽ vơi
Trống trải tâm hồn tim vỡ vụn
Mình ta lạc lõng mấy trăng ngời.

Hoàng Giáng Ngọc